Gửi bác Phúc Bồ: về Xuân Cung Đồ và cái “hư” trong Hồng Lâu Mộng

Xuân cung đồ sống

Văn & Chữ

Gửi bác bỏ Phúc Người yêu: về Xuân Cung Thứ và dòng “hư” trong Hồng Lâu Mộng 21. 11. 15 – 7:58 am

Anh Nguyễn

Ngày hôm trước, bác bỏ Phúc Người yêu sở hữu nhắc tới dòng túi thơm thêu hình trai gái trong Hồng Lâu Mộng. Khách tham quan nào yêu thích xem tư vấn truyện lấy hoàn cảnh Trung Quốc thời xưa chắc thỉnh thoảng sẽ thấy nhắc tới món này. Trong Lộc Đỉnh Ký, Vi Tè Bảo lôi ra mấy tấm Xuân Cung Thứ khiến cho Đa Long chúi mũi vào, Vi Tè Bào quá cơ tiến công tráo tù nhân Mao Thập Bát. Trong Gót sen cha tấc, khi Qua Hương Liên đi lấy ông xã bà nội dúi cho cô đôi hài sở hữu thêu hình nam nữ bằng chỉ đen, chỉ đỏ để con cháu gái cùng coi với chú rể. Minh sử cho biết thêm Gia Tĩnh (Vào năm Gia Tĩnh triều Minh…) cũng là 1 trong người nghiện thị dâm – nhà vua ra lệnh cho lò gốm Cảnh Đức Trấn làm ra những món chén uống trà ngự dụng, lúc đổ nước sôi vào sẽ hiện hình nam nữ ân ái. Xuân Cung Thứ đạt tới phồn thịnh ở cuối thời nhà Minh. Thể loại tranh Shunga (tranh xuân) tương tự của người Nhật cũng bắt Power từ Xuân Cung Thứ Trung Quốc.

Xuân tức là… ngày xuân, ẩn dụ cho sex, vì thế ngày xuân là mùa trai gái hợp hoan, nên sở hữu câu “lòng xuân phơi phới”. Cung là… cung điện, gọi thế cho sở hữu vẻ quý tộc và đỡ thô thiển. Ngoài ra, vua chúa, quan lại đều sở hữu năm thê bảy thiếp, những mẩu chuyện kì túng thiếu về đời sống phòng the của họ sở hữu sức quyến rũ đặc trưng với từng lớp thị dân, nên hoàn cảnh của Xuân Cung Thứ thường xuyên mượn điệu bộ trong cung là vì thế vậy. (Rưa rứa thời nay chúng ta theo dõi thông tin về giới hoàng thân quốc yêu thích và siêu sao, thông tin càng dính dáng chút mùi thơm sex càng hút khách). Thứ là bức vẽ, như trong thiết bị hình, thiết bị họa.

Xuân Cung Thứ sở hữu nhiều thể loại phong phú, từ tranh giấy, tranh thêu, cốc tách sứ, vỏ hộp đánh mài, giầy dép, vỏ hộp thuốc lá,… Tuy rằng nhiên Xuân Cung Thứ vẽ trên giấy hoặc lụa vẫn được ưa thích hơn hết vỉ nhỏ nhắn, dễ dàng dàng cuộn lại mang đi hoặc… giấu đi trong ống tay áo, dưới gối. Thời nay khan hiếm sở hữu Xuân Cung Thứ nguyên phiên bản, vì thế rất nhiều kiệt tác đã biết thành phá hủy trong chiến tranh, cách mệnh Văn hóa truyền thống, và do những nhà Nho hủ lậu (như ông Giả Chính). Đấy là 1 trong điều không mong muốn, vì thế qua những kiệt tác này chúng ta sở hữu thể học tập được ko không nhiều về áo quần, kiến trúc, lễ thức,… thời xưa.

Bàn chân tí xíu của phụ nữ sở hữu sức hấp dẫn đặc trưng với người Trung Quốc. Tục bó chân ở Tàu là 1 trong phong tục mọi rợ, giết thịt chết tối thiểu 10% trẻ em em gái trước tuổi thanh niên. Mặc dù vậy gót sen… bốc mùi thơm vẫn được sùng bái cho tới không còn đời nhà Thanh, ngoài ra người ta đi xin hỏi cưới chỉ coi chân chứ ko coi mặt. Nhắc tới sự sexy nóng bỏng của người phụ nữ, phần lớn chúng ta liên tưởng tới bộ ngực căng đầy, eo nhỏ xinh xinh, đôi môi mọng,… nhưng bàn chân thế hệ là phòng ban khiến cho người đàn ông Trung Hoa hồi xưa mê mệt. Thế thế hệ thấy tiêu chuẩn chỉnh dòng trẻ trung quả thực là 1 trong thứ “social construct”. Nói tới đây tôi chợt nghĩ đạo diễn Quentin Tarantino (một kẻ mê bàn chân phụ nữ) ắt là sinh nhầm thời và nhầm vương quốc.

Thời nay ta coi việc bó chân là 1 trong tàn tích văn hóa truyền thống, một hủ tục đáng kinh hoàng, nhưng thời xưa người Trung Quốc lại coi những nền văn hóa ko bó chân là thường văn minh. So với họ, việc sờ mó bàn chân là hành vi tính dục tối sexy nóng bỏng. Lý Lạp Ông liệt kê 48 biện pháp chăm sóc bàn chân. Lâm Ngữ Đường, tác giả cuốn Sống trẻ trung, đang học tập tới bậc TS ở Harvard, nhưng vẫn ủng hộ việc bó chân. Trong Kim Bình Mai sở hữu đoạn Tây Môn Khánh cố ý làm rơi đũa để sờ mó bàn chân Phan Kim Liên. Càng quyến rũ thì lại càng bị không nên làm, vì thế thế trong nhiều bức Xuân Cung Thứ ngoài ra phụ nữ sở hữu lõa thể thì bàn chân cũng ko để lộ. Một thắc mắc to trong Hồng học tập khiến cho nhiều học tập giả tranh cãi là: những nữ nhân trong Hồng Lâu Mộng sở hữu bó chân thường xuyên ko?

Bàn về dòng “hư” của Hồng Lâu Mộng chắc phải mất một cuốn sách, thường xuyên không nhiều ra là 1 trong luận án thạc sĩ văn học tập. Theo cảm biến còn nông cạn của tôi, thì trong Hồng Lâu Mộng dòng trẻ trung của tính dục tỉ lệ nghịch với sự phô trương. Tác giả và Giả Bảo Ngọc coi những cuộc dâm ô của Giả Trân, Giả Xá như hành vi lợm giọng của những con cái vật. Nhân vật Tiết Bàn với những trò bậy bạ với cả trai lẫn gái bị mọi người đáng ghét, khinh thường. Những chuyện xấu xí tồi bại như Tần Khả Khanh mối liên hệ với cha ông xã, lũ ni sư ở am Thủy Nguyệt tơ tình được nguỵ trang khôn khéo nhưng rồi vẫn sở hữu ngày vỡ lở và bị trừng trị. Đại Ngọc ko coi Xuân Cung Thứ nhưng xem sách “nguyệt hoa” như Tây Sương Ký đã biết thành Bảo Sứt trách cứ. Giả mẫu cũng ko quên giáo huấn lũ con cái con cháu lúc nghe hát về kiểu cách đối xử đúng mực của bậc tè thư.

Trở lại mẩu chuyện con cái Ngốc nhặt được túi tú xuân ở hồi 73. Việc này gây nên một vụ náo loạn từ trên xuống dưới ở Giả Phủ, khiến cho Thám Xuân nổi nóng đùng đùng, chả khác nào một vụ “cách mệnh Văn hóa truyền thống” nho nhỏ. Trong một chừng mực nào đấy, nó báo trước việc suy vong, rệu rã trong phòng họ Giả cả về vật chất lẫn ý thức. Ông Hạ Chí Thanh so sánh sánh việc này với sự xuất hiện của con cái rắn trong Eden. Sau lúc loài rắn xuất hiện thì Adam và Eve mắc tội bị đọa xuống trần. Như đang nói ở bài trước, Đại Quan viên đó là hiện thân dưới hạ giới của “Thái Hư ảo cảnh,” một vườn địa đàng nơi trần thế. Bỏ mặc những sự việc dơ bẩn ra mắt trong nhì phủ Ninh, Vinh, Đại Quan viên là 1 trong khu vườn cấm tuyệt đối tinh khiết, dòng tình thân Bảo Ngọc và những mẹ luôn luôn ngừng ở lễ chứ ko lúc nào đi quá giới hạn. Nhưng sự xuất hiện của túi tú xuân đang phá tan sự trong sạch sẽ đấy, báo trước khí số nhà họ Giả tới hồi hết sạch. “Adam” Bảo Ngọc và những “Eve” tè thư tuần tự người thì chết, người bị bắt cóc, người mất trí, người bỏ đi tu, người lấy ông xã xa, người bị ngược đãi,… Tại đây, tính dục đó là một thứ “nguyên tội”, là nơi bắt Power nỗi thống khổ của những cư dân Đại Quan viên – một nhân gian thu nhỏ.

Bỏ mặc điều đấy, Tào Tuyết Cần trọn vẹn ko lên án tính dục, ông vẫn mô tả nó với toàn bộ những cung bậc từ thắm thiết tới thô phàm. Từ hồi thứ năm, Tào Tuyết Cần đang làm cho Bảo Ngọc vui vọc với nàng tiên trong giấc mộng, rồi lại nếm mùi thơm đời với Tập Nhân ngoài đời thực. Nhưng trong truyện của ông, tuyệt đỉnh của tính dục thuộc ở sự hàm ý, là chiếc vòng đeo sát vào bắp tay mũm mĩm của “Dương Quý Phi” Bảo Sứt khiến cho Đại Ngọc phát ghen tuông, là thắt sườn lưng đỏ connect nhân duyên Tập Nhân-Tưởng Ngọc Hàm, thường xuyên kín kẽ hơn là cành hồng mai Diệu Ngọc tặng cho Bảo Ngọc. Ân ái cùng nhau không chắc đang là sở hữu tình – tình thuộc ở một dòng chạm tay, một ánh trông, và tốt hơn cả là ở trong tâm địa, trong suy nghĩ hướng về nhau.

Nàng tiên trong giấc mộng đang nói với Bảo Ngọc: “Dâm mặc dù một lẽ, nhưng ý thì không giống nhau. Những kẻ hiếu dâm trên đời chẳng qua là ưa sắc trẻ trung, yêu thích múa hát, đùa bỡn ko ngán, ‘mưa mây’ lộn xộn ko chừng, chỉ kinh hoàng người đời ko đầy đủ mỹ nữ để cung thú vui giây khắc cho bản thân, đấy là những hạng ngu xuẩn, chỉ biết thú vui hình thức thôi. Như anh, lúc thế hệ sinh ra đang mang một mối si tình, chúng ta gọi thế là ‘ý dâm’. Nhị chữ ‘ý dâm’ chỉ sở hữu thể hiểu ngầm trong tâm địa, chứ ko thể tâm sự mồm được”. Trong Hồng Lâu Mộng, một chiếc lá, một bông hoa cũng tràn trề ý tình. Có nhẽ đấy thế hệ thật sự là trẻ trung, nhưng mà cũng thật là “hư” vậy 🙂

*

Về Hồng Lâu Mộng:

– Sưu tầm Hồng Lâu Mộng: Tần Khả Khanh – kẻ lẳng lơ trong mộng

– 5 dẫn hội chứng về mối mối liên hệ “bất lương” của Tần thị

– Nhị mẹ nhà họ Vưu: càng lăng loạn tợn càng đau vì thế tình

– Mượn món cà xào “xa xỉ” nói tới độ ẩm thực thực-hư

– Giả Thám Xuân: con cái phượng hoàng sinh trong ổ quạ

– Người phụ nữ ghen tuông Hạ Kim Quế

– Tiết Bảo Sứt: Từ món thuốc giá trị băng tới mối lương duyên giá buốt lẽo

– Đại Ngọc-Tình Văn: tuy rằng nhì nhưng mà một

– “Hận Phượng Thư, mắng Phượng Thư, ko thấy Phượng Thư lại lưu giữ Phượng Thư”

– Giả Chính: dấu chân trên tuyết của tình phụ tử

– Gửi bác bỏ Phúc Người yêu: về Xuân Cung Thứ và dòng “hư” trong Hồng Lâu Mộng

– Diệu Ngọc: miễn cưỡng diệt dục, sư chả phải sư, tục ko phải tục

– Đại Ngọc vs Bảo Sứt: viên ngọc đen vs chiếc trét vàng, người nào hơn người nào thường?

– Giả Bảo Ngọc: “50% đàn ông là phụ nữ”, lại là “nửa dôi”

– Tàn xuân bàn chuyện Nguyên Xuân

– Giả mẫu (phần 1): trước tiên là chuyện sang giàu

– Giả mẫu (phần 2): đứa trẻ em mặc kệ và ưu tiên

– Giả mẫu (phần 3): may còn được người viết lách về cuối rủ lòng thương

– Giả Nghênh Xuân (phần 1): rúc input sách, bịt đôi mắt bưng tai

– Giả Nghênh Xuân (phần 2): hiền đức quá không dễ nhưng mà bắt gặp lành

– Lý Hoàn của Hồng Lâu Mộng (phần 1): đè nén sống đời vờ nhạt nhẽo

– Lý Hoàn của Hồng Lâu Mộng (phần 2): giờ hão đành vui phúc về già

– Về Giả Thụy của Hồng Lâu Mộng (phần 1): sự thôi thúc của phần con cái

– Về Giả Thụy của Hồng Lâu Mộng (phần 2): tấm gương mê gái sở hữu chết cũng (nên) soi

– Về Giả Thụy của Hồng Lâu Mộng (phần 3): bài học tập cảnh giác về “si”, về “sắc” cho… Bảo Ngọc

– Hồng Lâu Mộng: thảm kịch của đàn ông thấy bản thân đầu bầu thành phụ nữ

– Tiết Bảo Sứt (phần 1): “lãnh mỹ nhân” giấu kín trái tim nóng

– Tiết Bảo Sứt (phần 2): Trong nóng, ngoài giá buốt, thắng cả Lãnh Hương Hoàn

– Tiết Bảo Sứt (phần 3): Con cái sâu hành động đưa vào với hoa

– Đại Ngọc và mệnh Mộc: sống như cây và chết na ná cây

– Bảo Sứt và mệnh Kim: hoa mai ấm áp trong tuyết giá buốt

– Phượng Thư và mệnh Hỏa (phần 1): Nội vụ nhì tay nhì dao

– Phượng Thư và mệnh Hỏa (phần 2): máu đỏ của nam tính

– Bảo Ngọc và mệnh Thổ (phần 1): Thánh thiện như đất, gieo rắc yêu và khổ

– Bảo Ngọc và mệnh Thổ (phần 2): Là gương nên ko thể cùng người

– Về những dòng tên trong Hồng Lâu Mộng (phần 1)

– Căn phòng “dâm tình và chết chóc”: Phần 1 – Từ hình ảnh trên tường

– Căn phòng “dâm tình và chết chóc”: Phần 2 – Từ mâm vàng tới quả dưa

– Căn phòng “dâm tình và chết chóc” Phần 3 – Từ chóng báu tới màn châu