Đó là lần thứ 2 tôi xem tư vấn truyện này, phương pháp lần thứ nhất 3 năm, nhưng lần này tôi cảm thu được truyện này rõ rệt hơn, tối thiểu là cảm thấy thường hơn nhiều so sánh với lần thứ nhất xem tư vấn truyện này.
Mang nhiều nguyên nhân làm cho tôi xem tư vấn lại truyện này lắm, nhưng nguyên nhân chủ yếu hèn vẫn là dạo Gần đây tôi chưa tìm được truyện nào nhưng mà làm cho tôi đầy đủ nhẫn nại xem tư vấn tới cuối truyện cả, thế là bới lại trong đống sách nhưng mà xem tư vấn lại thôi.
Thời khắc truyện này được xuất phiên bản, tới giờ tôi vẫn nghĩ là ko yêu thích hợp lắm. Do lẽ truyện này nếu so sánh với những tè thuyết ngôn tình nằm trong thời kỳ đầu thì ko với gì là xuất sắc lắm, ngoài ra với thể nói là ko nổi trội. Mang một nguyên nhân khác, đấy là cùng thời khắc này với một truyện na ná tên tương tự được xuất phiên bản là “Ko thể quên em” của Hoa Thanh Thần. Khi đấy, những forums trên mạng chủ yếu hèn nói tới “Cá và Chim” hơn là nói tới “Thư ký và Giám đốc”, nhưng phần đông những comment về truyện này cũng với sắc thái cởi mở, một số trong những người bảo rằng truyện này là truyện viết lách được nhất của Nhân Hải Trung. Phiên bản thân tôi yêu thích truyện này hơn truyện của Hoa Thanh Thần, cho dù là phương pháp viết lách lẫn nội dung.
Nội dung truyện cũng ko với gì đặc thù lắm, nhẹ nhõm. Đổng Tri Vy là một trong cô thư ký cần mẫn, luôn luôn làm tốt công việc của tôi, sắc vóc phổ biến nhưng ở cô với sự thu hút nhưng mà chỉ với những người ở cùng cô một thời kì dài thế hệ với thể trông thấy được. Trước hết là Ôn Bạch Lương – mối tình đầu và cũng là vết sẹo sâu và xấu xí trong tâm của Đổng Tri Vy lúc cô đang là người đồng cam cùng khổ với anh từ những ngày đầu lập nghiệp nhưng anh lại gạt cô sang trọng một phía lúc cô ko thể cho anh được thứ anh cần nữa. Người thứ 2 là Viên Cảnh Thụy – sếp trực tiếp của cô trong tương lai, cũng là người sau cuối đang đi được tới hôn nhân với cô.
Đổng Tri Vy bắt gặp được Viên Cảnh Thụy trong tình cảnh không dễ khăn lúc ko thể tìm được việc đúng trình độ lúc người bao nuôi Ôn Bạch Lương liên tục gây trở ngại với cô. Bắt gặp được Viên Cảnh Thụy đang hỗ trợ cô với thể ngửng cao đầu thao tác trong một doanh nghiệp to nhưng mà ko phải lo kiêng dè những trở ngại ko đáng với từ mối mối quan hệ với du khách trai cũ. Với tính phương pháp cầu toàn và cầu tiến, phiền lòng tới những điều nhỏ nhất cho sếp đang hỗ trợ với Đổng Tri Vy với một mùi vị trí ổn định định trong doanh nghiệp kế bên người với quyền lực tối cao đỉnh cao. Cô ko biết rằng những cách làm của cô từng ngày một lại với thể để lại tuyệt vời sâu đậm hơn trong tâm trí Viên Cảnh Thụy.
Tới một ngày mùi vị Tổng Giám đốc trẻ con tuổi, hào hoa trông thấy rằng cô thư ký của tôi với những nét duyên nhưng mà anh ngày càng đắm ngập trong đấy thì cô lại càng lảng tách anh. Cô kiêng dè anh vì những tai tiếng của anh, vì cô đang thấy được những mặt nhưng mà ko phải người nào cũng thấy được của anh, vì cô kiêng dè trao tim của tôi cho anh rồi tình cảm đấy cũng ko đi tới được đoạn kết viên mãn. Mang nhiều điều lo kiêng dè tương tự nên cô ko thể và cũng ko ham muốn yêu anh. Nhưng tâm của cô càng quan tâm tới anh hơn nên dần trong Đổng Tri Vy với nhiều tranh chấp hơn, làm cho cô hoảng kiêng dè, làm cho cô trốn chạy.
Viên Cảnh Thụy xuất thân trong mái ấm gia đình ko khá giả gì, chỉ với u anh chăm lo cho anh từ nhỏ. Sau này lại thao tác chèo lái một doanh nghiệp từ một xưởng nhỏ tới một doanh nghiệp tầm cỡ, thử hỏi với kiểu người nào anh chưa xúc tiếp, tuy nhiên một cô thư ký nhỏ lại cứ thế từng bước bước vào tim anh, tới lúc anh trông thấy bản thân yêu cô, cũng là lần trước hết anh biết yêu là gì thì trớ trêu thay cô lại lảng tách anh, đấy là điều anh không dễ với thể chấp thu được. Thế rồi anh thổ lộ cùng cô, anh trình bày trước cô nhưng cô lại trốn chạy, cô càng quyết đoán anh lại càng cảm thấy thất bại. Tới khi anh tưởng hình như ko thể phấn đấu được hơn thế thì thật may là cô đang quay lại đón nhận anh.
Nếu nói tới nội dung truyện thì đơn thuần với nhiêu đấy thôi. Nhưng phương pháp viết lách của tác giả với thể nói là chắc tay và tôi yêu thích hơn hết trong truyện này đấy là phương pháp lồng ghép những phần của truyện lại cùng nhau, phương pháp đưa cảnh, phương pháp trình bày nội tâm của từng nhân vật được trình bày rõ rệt, logic. Truyện này ko nhiều nhân vật, ngoài 2 nhân vật chính thì truyện còn với một cặp nhân vật phụ là Ôn Bạch Lương và Đới Ngải Linh. Truyện ko chỉ nói rõ ràng toàn cầu nội tâm nhân vật chính nhưng mà với nói rất nhiều tới hai bạn trẻ này. Có nhẽ vì như thế mọi cụ thể logic cùng nhau, thế nên mẫu kết với thể nói là ko bất thần, cũng ko vội vã, ngoài ra mẫu kết của hai bạn trẻ phụ.
Quay trở lại lúc đầu đang nói, vì như thế nội dung truyện ko thế hệ mẻ, tình tiết ko với gì đặc thù nên tại thời khắc truyện xuất phiên bản tôi cảm thấy truyện ko nổi trội, nhưng nếu tại thời khắc ngày nay để tìm được một cuốn truyện với phương pháp viết lách mạch lạc và thống nhất những phần cùng nhau như vậy này thì quả thực là tôi bắt gặp chút không dễ khăn. Với tôi thì đó là lựa tìm an toàn và đáng tin cậy cho một ngày vào buổi tối cuối tuần chỉ để ở nhà xem sách 😀